Từ "quán thế" trong tiếng Việt là một từ có nguồn gốc từ Hán-Việt, thường được dùng để chỉ một người có khả năng, tài năng hoặc phẩm hạnh vượt trội so với những người khác. Từ này thường được sử dụng trong các ngữ cảnh có tính chất trang trọng hoặc văn chương.
Định nghĩa:
Ví dụ sử dụng:
"Ông ấy là một nhà văn quán thế, tác phẩm của ông luôn được yêu thích."
Trong câu này, "quán thế" dùng để chỉ ông ấy có tài năng viết lách nổi bật hơn các nhà văn khác.
"Trong làng hội họa, nghệ sĩ ấy được xem là một người quán thế, tác phẩm của anh không chỉ đẹp mà còn chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc."
Ở đây, "quán thế" nhấn mạnh sự xuất sắc của nghệ sĩ trong lĩnh vực nghệ thuật.
Phân biệt biến thể:
Các từ gần giống và đồng nghĩa:
Lưu ý:
"Quán thế" thường mang tính chất khen ngợi và dùng trong các ngữ cảnh trang trọng, vì vậy không nên sử dụng trong các tình huống thông thường hay thân mật.
Nên chú ý khi sử dụng từ này để không gây hiểu lầm, vì nó có thể tạo ra áp lực cho người được nhắc đến.
Kết luận:
"Quán thế" là một từ rất đẹp và có chiều sâu trong tiếng Việt, thường được dùng để ca ngợi những tài năng xuất sắc.